Tám tiếng đồng hồ trên xe,
Công Nam anh đã trải qua như thế nào đây?
Sau này, đến chính anh còn không dám nghĩ tới nữa.
Thiên An, giờ này em đang ở đâu?!
- -------
Bảy giờ sáng.
Công Nam xuống xe cách bến xe Đà Lạt 2 điểm, thay một bộ quần áo tạm gọi là sạch sẽ, kéo chiếc mũ lưỡi trai che đi nửa khuôn mặt, đổi qua xe ôm đi vòng vào trung tâm.
- ------
Bệnh viện.
Gia Khôi vừa bước chân xuống căng tin, liền nhận được điện thoại. Là số lạ?!
Gia Khôi hơi nhíu mày một cái, nhưng vẫn nhấc điện thoại lên.
" Alo.
Chào anh, chúng tôi bên công ty nhà đất, thủ tục sang nhượng nhà của anh có chút trục trặc, hiện tại anh đang ở đâu, chúng tôi sẽ cử người đến để trao đổi lại.
Gia Khôi sau mấy ngày mệt mỏi, cũng không có suy nghĩ gì nhiều, lập tức trả lời ngay"
Tôi đang chăm người ốm ở bệnh viện X, phòng X dãy X.
Được "
Cúp máy rồi, đón lấy hai hộp cháo lớn trên tay, mới vặn người một cái, quay trở lại phòng bệnh.
Thực sự là chăm người bệnh mệt muốn chết!
Cả đêm hôm qua bản thân hầu như không được ngủ lấy một chút nào. Giữa đêm tên nhóc đó tỉnh, đã nghĩ là sẽ tỉnh luôn chứ.
Vậy mà suýt nữa thì dọa cậu đái ra quần.
Máu nó cứ trào ngược ra, rỉ cả ra khóe mắt, khóe tai.
Các bác sĩ cũng nháo nhào hết cả, hiện tượng trào máu ngược thế này rất hiếm khi gặp phải.
Cuối cùng chẩn đoán là do giảm áp đột ngột của đường thở.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tat-ca-cuoc-doi-nay-gom-lai-chi-co-anh/614844/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.