Nơi đồn kia,
Vụ việc xảy ra mới chỉ tính trên hai tư tiếng, nhưng đã ồn ã đến mức khó lòng chấp nhận. Trung Tướng Kiên cũng đi thẳng từ nơi làm việc đến đây.
Đón tiếp Công Nam chính là một cái tát nảy lửa.
- Tao thật không tưởng nổi mày là cái thứ bệnh hoạn như thế!
- Một thằng mù không nói còn là trẻ vị thành niên!
- Nếu tao không đánh tiếng lên Cục để dìm lại vụ việc này, thì bây giờ mày chính là ngồi trong song sắt kia mà nói chuyện.
Công Nam bình thản đón nhận cái tát, mặt không hề có chút nào biểu tình trốn tránh, chỉ quay sang nói với người đội trưởng:
- Đội trưởng, có thông tin hay manh mối gì về người gửi đơn kiện không?
Người đội trưởng lắc đầu:
- Trước hết thì chưa có.
Ông Kiên lập tức chen vào:
- Tìm cách đi, đừng để việc này lan rộng nữa.
- Về phía đoạn video kia, ta đã chỉ đạo bên phía quản lý an ninh mạng cấm đăng tải và bắt buộc gỡ hết rồi,
- Khó ở đâu cứ nói với ta một tiếng.
Người đội trưởng đương nhiên hiểu.
Dù là ông Kiên có giận đến đâu đi chăng nữa nhưng máu mủ ruột rà, làm sao có thể để Công Nam dính tội. Hơn nữa nếu như Công Nam gặp chuyện, chẳng phải uy tín và cả danh dự của hàm Trung Tướng kia sẽ bay hết đi sao?
Tuy nhiên đã ầm ĩ lên đến cả Cục thì ít nhất ban đầu cũng cứ phải làm ra vẻ một chút:
- Trung Tướng yên tâm,
- Việc này nói lớn thì lớn, nói nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tat-ca-cuoc-doi-nay-gom-lai-chi-co-anh/614835/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.