Thiên An tin,
Tin chứ.
Nó đương nhiên tin người mà nó thương mến nhất, nó cố gắng an tĩnh lại, nó để Công Nam bế nó lên giường, nó để y tá thay kim truyền cho nó.
Đầu ngón tay nó vì cậy cửa sắt mà tổn thương rất nhiều, móng tay gần như vỡ nát, thế nhưng khi y tá đến thay băng, những tiếng lách cách trong chiếc khay y tế khiến nó sợ hãi,
Trước mắt lại chỉ là một màu đen dày đặc, khiến nó lại càng sợ hãi đến bất lực.
Nó vo nhẹ một vạt áo của Công Nam:
- Anh Nam, ngồi, ngồi ở đây với em được không?
Người y tá kia liếc nó một cái, ra chừng đoán biết nó chẳng có thân phận gì. Thản nhiên gỡ bông gạc, chấm mạnh thuốc sát trùng.
Đau.
Nó run người, nhưng chỉ dám mím môi chịu đựng.
Công Nam vỗ nhẹ lên mu bàn tay bên này của nó, dỗ dành:
- Không sao, rất nhanh thôi.
Sau đó đưa ánh mắt đầy cảnh cáo về phía người y tá,
Người y tá run bật cả lên, đem tất cả những hành động mạnh bạo kia trở lại nhẹ nhàng, bông băng đều được kẹp cẩn thận từng ngón từng ngón, không dám cả ngẩng đầu.
Công Nam ánh mắt như chìm xuống, nhìn tới.
Mười đầu ngón tay.
Đều nát rồi.
Trong lòng, là thứ gì đây?!
Một đặc chủng rèn thân sắt đá, mắt nhìn người nát bươm không một tia dao động. Vậy mà chỉ vì mười đầu ngón tay kia, bóp nát tâm anh rồi.
- -------
Y tá bước ra ngoài.
Nó đau đến mặt cũng trắng bệch, giương giương đôi mắt kia nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tat-ca-cuoc-doi-nay-gom-lai-chi-co-anh/614826/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.