Giới thiệu tuyến nhân vật phụ:
Bà Quỳnh Chi: mẹ Công Nam.
Trung tướng Kiên: bố Công Nam.
Công Tuấn: anh trai công Nam
Bác Liễm: quản gia nhà Công Nam.
- --------------
Bệnh viện.
Trên băng ca cấp cứu, có hai bàn tay đan vào nhau,
Một bàn tay mười đầu ngón đều là máu, tìm lấy sự sống.
Một bàn tay là vết đá cứa rách toạc chảy tràn, cứu lấy sự sống.
Giữa trùng điệp của núi rừng Tây Bắc, cái gì là quý giá?.
Công Nam không biết nữa,
Cánh cửa phòng cấp cứu khép lại,
Năm vệt ngón tay rát buốt, hằn lên chua xót, chống lên mái tóc cháy nham nhở.
Chắc hẳn, cậu bé nhỏ đã gọi tên anh hàng trăm hàng ngàn lần?
Chắc hẳn, em ấy đã rất sợ hãi?
Suốt mười một năm. Anh chưa bao giờ cảm thấy hận chính bản thân mình vô dụng như vậy!
Đáng ra anh nên đưa em ấy theo!
Đáng ra anh phải biết rằng, để lại em ấy một mình sẽ nguy hiểm thế nào!.
Thiên An
Đều là lỗi của anh.
Anh cứ nghĩ rằng mình là cao cả lắm, là hi sinh vì tổ quốc vì đồng bào ngoài kia lắm.
Thế rồi, một mình em anh cũng không bảo vệ nổi!.
- ------
Từng tích tắc trôi qua,
Mỗi một vòng băng người Y tá sát trùng rồi quấn lại trên tay anh, đều như dài vô tận.
Cửa phòng cấp cứu.
Công Nam đã đứng ở đây bao lâu rồi?
Hai tiếng, ba tiếng, hay... nhiều hơn nữa?.
Suốt bảy tháng ấy, từng hình ảnh như một đoạn phim tua chậm hiện lên, rõ rệt.
- -------
Anh Nam này, em ăn mì tôm nhé?
Sao vậy?
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tat-ca-cuoc-doi-nay-gom-lai-chi-co-anh/614825/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.