Thích khách đến lần này, chẳng những đông mà ra tay lại càng thêm hung ác. Thị vệ vương phủ canh gác liên tục mấy ngày liền, đã có phần mệt mỏi, lúc này không khỏi rơi vào thế yếu, đã có vài người bị thương.
Từ Ngọc Mẫn túm một nhúm cỏ khô dưới đệm chăn trong tay. Khi vài thích khách áo đen tiến vào đại điện, đánh về phía thần án, nàng liền thuận tay ném ra. Thích khách áo đen chỉ thấy tấm màn mỏng không gió tự phất ra, ám khí đã trực tiếp phóng tới, muốn tránh đã không kịp.
Khi thấy thích khách đi thẳng đến thần án, Long Thần Dục liền tức giận, vội vung kiếm tiến vào. Nào ngờ lại thấy mấy gã áo đen kia bị thương ngã xuống đất. Trên miệng vết thương trí mạng là nhánh cỏ khô, hắn kinh ngạc nhìn về phía thần án.
Một bàn tay trắng như ngọc vén tấm màn mỏng lên, Từ Ngọc Mẫn chui ra khỏi thần án, quần áo chỉnh tề, tóc dài phủ thắt lưng, xinh đẹp đứng thẳng trước thần án, ngón tay chợt cong lên, một nhánh cỏ khô bắn ra, thích khách áo đen định đánh lén Long Thần Dục từ phía sau rên lên một tiếng rồi thẳng tắp ngã xuống.
Thấy thế, Long Thần Dục không khỏi cười ha ha, hắn thật đã cưới được một bảo bối.
Ở trên giường nàng luôn chịu tất cả uất ức hầu hạ hắn, nhưng võ công lại không tầm thường, e rằng công phu này còn cao hơn hắn nhiều lần. Nếu nàng cứng rắn không cho hắn tới gần, chỉ sợ hắn cũng chỉ có thể nhìn nàng mà than
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-co-vuong-phi/2162242/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.