*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đào Nguyên nhìn cậu, mấp máy môi, tựa hồ là muốn nói gì. Anh trầm mặc một lúc, cuối cùng vẫn nuốt mấy lời kia xuống, bảo: “Anh bị thương ngoài da thôi chứ có phải bệnh nan y đâu, nào có nghiêm trọng như em nói.”
Tống Phi Lan suýt nữa lòi đuôi, cậu không dám phản bác nữa mà chuyển sang làm nũng: “Anh thấy tóc mới của em đẹp không?”
Đào Nguyên nhìn cái chỏm tóc đang chỉa lên trời của cậu: “Giống đang diễn tấu Song Hoàng ghê.” (1)
“…” Tống Phi Lan mếu máo, không muốn nói nữa.
Chân của Đào Nguyên chưa lành, Tống Phi Lan không nỡ để anh lết giò xuống bếp, nhưng cậu thật sự không biết nấu ăn, chỉ có thể ngồi đó lột hoa quả. Đào Nguyên nói: “… Trưa nay mình ăn trái cây thay cơm hả?”
“Để em gọi đồ ăn.” Tống Phi Lan đút vào miệng anh một miếng cam đã được lột sạch xơ, không hiểu sao cậu cảm thấy Đào Nguyên hình như đã phát hiện điều gì, trước khi bị đụng xe người chồng quốc dân chưa bao giờ nói với cậu như thế cả.
Đào Nguyên liên tục bị cậu đút cam, dâu tây, xoài… Anh ăn nửa bụng hoa quả, cuối cùng thật sự nuốt không nổi nữa: “Lát nữa anh không ăn cơm được bây giờ.”
Tống Phi Lan quay đầu nhìn anh, bỗng nhiên nói: “Anh hôn em đi.”
Đào Nguyên không rõ lí do, hỏi cậu: “Sao mấy hôm nay em lại thích hôn thế?”
Tống Phi Lan trả lời một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-ket-hon-voi-sep/1306241/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.