*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối đó hai người đều không muốn ăn cơm ngoài, Đào Nguyên chỉ Tống Phi Lan nấu cháo, lại mua hai cái bánh mì sandwich làm lương khô, ăn cho xong bữa.
Sáng hôm sau, cơn mưa dầm dai dẳng đầu xuân cuối cùng cũng chấm dứt, Tống Phi Lan gối đầu lên tay nằm trên giường, vừa nhìn Đào Nguyên mặc quần áo vừa nói: “Anh nhớ ăn sáng nhé, lát nữa em gọi thư ký Trương mua đồ đưa vào phòng cho anh.”
Đào Nguyên gật gật đầu, quàng cà vạt vào cổ: “Em cũng vậy, dưới lầu có quán ăn, nếu lười thì anh để sandwich trong tủ lạnh ấy, em cho vào lò viba hâm nóng lên, có sữa nữa.”
Tống Phi Lan cười ngồi dậy, cậu ở trần, đưa tay vẫy vẫy anh. Đào Nguyên liền xoay người nhích qua chỗ cậu, Tống Phi Lan cầm lấy chiếc cà vạt, mười ngón tay nhanh nhẹn giúp anh thắt một nút Windsor (1) rất đẹp, lúc thắt xong còn thơm lên má Đào Nguyên một cái, chuẩn nhân thê thụ dặn dò: “Phải ngồi xe lăn, đừng có cậy mạnh.”
“Biết rồi.” Đào Nguyên cười xoa đầu cậu: “Em ngủ tiếp đi, có gì gọi điện thoại cho anh.”
Chờ Đào Nguyên đi khỏi, Tống Phi Lan cũng lăn xuống giường đứng dậy, tốn vài phút gặm hết sandwich trong tủ lạnh, sau đó dựa theo truyền thuyết “Đến càng sớm đồ ăn càng ngon” mặc một cái áo lông đỏ thẫm, ngồi nhầm một chuyến xe, lại lội bộ ngược về nhà đến siêu thị gần đó mua nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-ket-hon-voi-sep/1306242/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.