Sau khiđi dạo phố về, không biết tại sao trờiđang yên bỗng đổ mưa rào. Tôi thấy ông xã vẫn chưa về, bèn gọi điện thoại tròchuyện với Lý Tử. Khi Lý Tử biết là em họ chồng tôi mới thở phào nhẹ nhõm thaycho tôi.
Buổitối ở nhà một mình nên buồn chán, tôi ngồi trên sofa vừa xem ti vi vừa đợichồng. Kim đồng hồ dịch chuyển tích tắc tích tắc, tôi nhìn cơn mưa xối xả bênngoài, nhìn đồng hồ, lòng nóng như lửa đốt.
Anh rấtít khi về nhà sau mười một giờ đêm. Tôi lại gọi cho anh, điện thoại vẫn đổchuông, nhưng không ai nhấc máy.
Liệu cóphải vì trời mưa to nên đã xảy ra chuyện gì rồi không?
Liệu cóbị tai nạn giao thông không?
Tim tôiđập thình thịch, toàn cơ thể tôi chìm trong sự lo lắng sợ hãi khôn cùng. Sángsớm hôm sau, cuối cùng anh cũng trở về. Khi về, trông anh
Tôi dìuanh vào giường, hỏi: “Cả đêm hôm qua anh đi đâu vậy? Gọi điện thoại cho anh,anh không nhấc máy”.
Anhnhắm mắt, ậm ừ vài câu cho qua chuyện. Tôi cởi áo sơ mi, cởi quần cho anh nhưnglại không thấy di động của anh. Tôi nghĩ, lẽ nào anh đã làm mất?
Tôi choquần áo của anh vào máy giặt, trở về phòng khách, bấm số máy của anh. Mới đổchuông hai hồi đã có người nhấc máy, là giọng phụ nữ. Người phụ nữ đó uể oảilên tiếng: “A lô!”. Tôi nói rất lịch sự: “Chào chị, đây là di động của chồngtôi, không biết tại sao lại ở chỗ chị?”.
Cô takhông nói gì, một lúc sau mới chậm rãi nói: “Hôm qua chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-voi-ke-thu-ba/2995401/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.