Cuộc sống cuối cùng cũng quay trở lại sự bình lặng vốncó nhưng giữa hai người, không còn được hạnh phúc như trước nữa. Sự việc đógiống như một cái xương mắc ở họng, nuốt không nổi mà nhổ cũng không ra, vôcùng khó chịu.
Buổi tối, bạn cũ của chồng tôi tổ chức buổi họp lớp,họ thường ba năm tổ chức một lần. Mọi người nườm nượp kéo đến, nam giới mặccomplet thắt ca vát, nữ giới mặc váy dạ hội. Nam giớiphong độ nho nhã, nữ giới xinh đẹp yêu kiều. Tôi khoác tay ông xã, cố gắng giữnụ cười trên môi.
Khó khăn lắm mới gặp được một người quen, người đó lạinhìn ông xã, nở nụ cười tinh quái. Anh ta thân mt nói với ông xã: “Tiểu Nhã trởvề rồi!”. Ông xã bỗng cứng đơ người ưng lại khẽ mỉm cười: “Cuối cùng cô ấy cũngđi du học về rồi à?”.
Người đó gật đầu, cố tình cười cợt nói với tôi: “Chịdâu gặp phiền phức rồi!”. Tôi không hiểu ý tứ trong câu nói đó, quay sang nhìnông xã. Ông xã an ủi tôi: “Em đừng nghe cậu ấy nói linh tinh, Tiểu Nhã chỉ làbạn học bình thường của anh thôi”.
Đang nói chuyện, có một cô gái thân hình cao ráo chenra khỏi đám người đang vây quanh. Cô bước tới trước mặt tôi, giơ tay ra, cườinói: “Chào chị dâu, em là Tiểu Nhã!”. Tôi giơ tay, nở nụ cười: “Chào em!”. Côấy thân hình cao ráo, các nét trên mặt thanh tú, một cô gái đẹp như vậy, sẽ gâyphiền phức cho tôi sao?
Cô giơ tay ra trước mặt ông xã tôi, nở nụ cười ngọtngào: “Bao năm không gặp, bạn học cũ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-voi-ke-thu-ba/2995403/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.