Yêu người, phải chăng là sự thương tổn sâu sắc nhất? Lạnh lùng tàn nhẫn hay dịu dàng như nước, rốt cuộc đâu mới chính là người? Giữa ái tình và địa vị, người chọn gì? Kết cục, hối hận cũng đã muộn màng. Cô không phải là thiên kim tiểu thư, càng không phải là con cưng của trời, cô chẳng qua cũng chỉ là một cô gái không còn kí ức về ngày xưa. Cô được người ta nhận nuôi, sau đó lại vì ơn cứu mạng mà phải gán nợ. Dường như đã biết trước kết cục, nhưng sao cô vẫn cảm thấy đau đớn như thế này? Anh chưa từng yêu cô, chưa từng coi cô như một người vợ thật sự. Cô phải làm sao đây? Trái tim cô bị đục khoét, đau đến không thở nổi rồi, anh có biết hay không?
Đã bao lần cô vì anh mà đau lòng, vì anh mà rơi lệ. Đã bao lần cô nén chịu cay đắng, nuốt nước mắt vào tim. Nhưng kí ức của cô đây rồi, cô từ nay sẽ không yêu anh nữa. Cô sẽ trở về với cuộc sống ngày xưa của cô. Cô sẽ học cách quên đi anh, quên đi những thương tổn mà cô phải chịu đựng vì anh. Tạm biệt anh, tình yêu của em... Nếu như, anh nắm giữ lấy em lại một lần nữa, em có chịu quay đầu lại hay không?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.