Ngô Gia Huy suy sụp ngồi xuống sàn sát tường, bà Trình Uyên cũng không dám nói gì thêm, sợ anh sẽ kích động. Một lúc sau anh ngẩng lên hỏi:
- Gia Hào sao rồi?
- Nó...không nguy hiểm tính mạng.
- Ha...thật tốt!...
Gia Huy cười nhẹ, Ngô Gia Hưng đi vào, anh ngước nhìn ông, chậm rãi hỏi:
- Tôi sẽ bị giam bao lâu?
- Con tự do rồi.
Gia Huy cười nhạt:
- Không phải ông muốn tôi ngồi tù sao?
- Nếu Gia Hào xảy ra chuyện, ta đương nhiên sẽ làm vậy, giờ nó đã không sao, ta không muốn truy cứu. Nó xem con như anh trai chắc chắn cũng không muốn làm khó dễ.
Không gian lại trở nên trầm mặc, một lúc sau chủ tịch Ngô nói:
- Ra ngoài thôi.
Gia Huy vừa ra gặp được Kiều Khả Vy, hai người nhìn nhau. Gia Huy lảng tránh ánh mắt lo lắng của cô.
- Huy... - Khả Vy khẽ gọi, cô thấy tay anh bị thương, vội đến xem xét. -Anh không sao chứ?
Gia Huy nhẹ gạt tay cô ra, lạnh nhạt nói:
- Không sao, em về đi, sau này chúng ta...đừng gặp nhau nữa...
Cô không thể biết anh đau lòng thế nào khi thốt ra bốn chữ cuối. Giờ anh không thể cho cô hạnh phúc, anh đã phạm tội, cô đơn thuần chỉ nghĩ anh ép Gia Hào đến kí giấy chuyển nhượng, không ngờ anh đã lên kế hoạch giết người...
Khóe mắt Khả Vy rưng rưng:
- Anh...-cô nghẹn lời, nếu là trước kia với tính cách của cô nhất định cô sẽ làm um lên, đem mọi chuyện phủi khỏi mình sạch sẽ, nhưng bây giờ...-tại sao?
Gia Huy vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-the-than/550444/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.