Chiếc xe nhanh chóng đưa hai người đến bệnh viện.
...................................
Ngô Gia Huy thấy chủ tịch Ngô, kinh ngạc lắp bắp:
- B...ba?
Ngô Gia Hưng quay lưng về phía anh, hừ lạnh một tiếng:
- Đừng gọi ta là ba! Ta không có đứa con tàn nhẫn bất hiếu như mày!
Gia Huy nhếch môi cười chua chát, hỏi:
- Không phải... ông... đang ở Mỹ sao?
Ngô Gia Hưng quay lại nhìn Gia Huy, không giấu vẻ tức giận:
- Quân bất hiếu! Nếu ta không tỉnh lại sớm thì làm sao có thể biết được dã tâm của mày!
Gia Huy nhíu mày:
- Từ khi nào?... Ông theo dõi tôi?
- Hừ, ta đã tỉnh ngay hôm sau rồi. Mày cũng khá giỏi đấy... Uổng công tao nuôi mày ngần ấy năm.
Gia Huy thật sự ấm ức, anh đem bất mãn trút hết ra:
- Hừ, bộ ông xem tôi là con trai sao? Suốt bao nhiêu năm qua tôi mang danh phận con cả, vậy mà cái gì ông cũng thiên vị Gia Hào, tôi không phải là con trai ông sao? Cái gì cũng dành tốt nhất cho nó rồi mới đến tôi, công ty cũng giao cho nó, tôi lúc nào cũng làm cái bóng phía sau lưng. Nó sở dĩ được bầu làm Tổng giám đốc vì nó là con cưng của ông! Nhiều lúc...tôi như bị bỏ quên...
Gia Huy cúi mặt, nhắm mắt cho giọt nước mắt rơi xuống đất một cách gọn gàng nhất, không ai hay biết. Anh nhớ lại những ngày bé, mẹ và bác quản gia thường mua đồ chơi cho anh, ba chưa từng mua cho anh thứ gì. Có lần, một công ty đồ chơi nổi tiếng sản xuất một bộ lắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-the-than/550443/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.