Có tình cảm của chị embạn gái, vui vẻ náo nhiệt nhưng tận sâu trong lòng cô vẫn có chỗ trống trải,cảm giác lạnh lẽo đến khó hiểu.
Diệp Phiên Nhiên vẫnkhông sửa được thói quen viết chữ trên trang sách, nhất là giờ học chính trị,cô không muốn nghe giảng nên viết bừa vẽ bậy vào sách. Nếu không thì lấy sáchche lại, còn mình thì lén nấp phía dưới viết thư cho Thẩm Vỹ.
Những bức thu thường rấtngắn gọn, kể sơ lượt tình hình học tập sinh hoạt gần đây, chẳng hề có ngôn từhoa mỹ, rất mực bình dị, nhưng cuối mỗi bức thư cô đều gửi kèm bài thơ do mìnhsáng tác, lung linh huyền ảo, mô phỏng phong cách thơ văn Tịch Mộ Dung[3].
Diệp Phiên Nhiên mua mộtcuốn sổ bìa da giấy màu xanh, nửa phía trướcài vở môn tiếng Anh, phía sau ghichép tỉ mỉ cẩn thận những áng thơ ngắn do cô sáng tác. Xưa nay cô chưa từngnghĩ đến chuyện sáng tác văn học, nét chữ non nớt, nhưng cô xem đó như báu vật,thậm chí còn kèm cả tranh ảnh minh hoạ.
Giáo viên chủ nhiệm lớpphân ban xã hội họ Quách, là giáo viên dạy môn văn. Thầy không thích cá tínhhướng nội quá mức của Diệp Phiên Nhiên nhưng vẫn thường xuyên ca ngợi nhữngsáng tác của cô. Lại thêm việc Diệp Phiên Nhiên lần nào bài kiểm tra môn văncũng đạt điểm cao nhất trong khối học, tổng điểm phẩy xếp hạng tốp mười nênthầy chọn cô đảm nhiệm vai trò ủy viên môn văn.
Hôm đó tập xong thể dụcgiữa giờ, Diệp Phiên Nhiên kéo Hạ Phương Phi đến hòm thư ở cổng trường để lấythư. Cô tìm rất nhanh trong tập thư dày cộm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279890/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.