Câu chuyện đặt trong bối cảnh một cô gái Việt ở trời Tây. Sang đó thăm gia đình “lang thang” cả năm trời ở thành phố New York sôi động, hàng ngày đi làm nail (móng). Mượn cớ kể chuyện tình, thật ra là hoàn cảnh của một con người xa xứ. Va vấp đủ thứ, đến cả vấn đề nhạy cảm như gay, chính trị, ghen tị, kiếm sống...
Ngôn ngữ không hề trau chuốt, rất tự nhiên, nhưng cô biết cách kết mỗi chương gây tò mò cực độ và nhất quyết “bắt” người đọc phải đọc ngay chương tiếp. Mà cảm giác đọc trên mạng, ngày hôm nay bị chấm dứt chương ở đó, sự chờ đợi mới “dấm dứt” đến mức nào. "...Thời gian đang trôi đi lặng lẽ, có mấy cánh chim chao nghiêng bay trôi theo những vạch xám ở cuối đường chân trời. Tôi nhìn ra biển, tưởng tượng một ngọn hải đăng. Biển, cánh chim, những ngọn hải đăng, dòng sông ngôn tình, ông già tật nguyền, tiệm nail, những màu xanh đỏ của nước sơn móng tay óng ánh, chiếc đàn piano, con chó đang mê mải chạy, Lave, Jess, Billy...
Những nơi ấy, những chỗ ấy, truyện về những khuôn mặt ấy là những mảnh ghép của một thời ký ức mãnh liệt của tôi - một thời mà có những người đàn ông kỳ lạ và một cô gái tuyệt đẹp đã rất yêu tôi...và tôi cũng thế..."