Phong Thần nâng mắt nhìn vị tiểu sư đệ đứng sau, nụ cười trên môi còn chưa chạm tới đáy mắt. Hắn quay đầu lại nhìn vân vụ trước mặt, giọng nói không rõ cảm xúc:
“Hơn một ngàn năm trước, ở Cửu châu xuất hiện một thế lực không rõ lai lịch. Nhóm người này chỉ khoảng hơn trăm người nhưng đều là cao thủ Nguyên Anh và Hoá Thần. Bọn chúng lật khắp Cửu châu để săn lùng thần vật thất lạc. Không ai biết đó là vật gì. Những nơi chúng đi qua, có rất nhiều môn phái vĩnh viễn biến mất. Hội trưởng lão chấp pháp khi ấy đã nghị bàn nhưng các trưởng lão đều giữ mình khỏi bị liên luỵ mà không đồng lòng đánh trả. Cuối cùng chỉ có mình Bạch Thanh riêng lẻ đứng ra bảo vệ các môn phái nhỏ yếu. Trên dưới Bạch Thanh hơn hai ngàn tu sĩ cùng với đệ tử các môn phái khác kết giới bảo vệ Cửu châu”
Hắn nhắm mắt chậm rãi hồi tưởng khung cảnh khi đó.
Cửu châu ngập trong màn mưa máu. Chỉ một tu sĩ Hoá Thần đã đủ hoành hành Cửu châu chứ chưa nghĩ tới hơn một trăm tên cùng công kích. Vài vị đại năng lánh đời của Bạch Thanh cũng xuất môn mới đẩy lùi được thế cục. Nhưng cuối cùng, trận huyết chiến đó vẫn bùng nổ.
Âm thanh chém giết vang vọng, máu từng dòng chảy ra nhuốm đỏ Bạch quan đạo. Rất nhiều tu sĩ Cửu châu ngã xuống. Rất nhiều đệ tử Bạch Thanh cũng vĩnh viễn ra đi.
Vệ Tước có cảm giác đại sư huynh đang cực kỳ giận dữ, tóc hắn bay múa trong gió quỷ dị. Nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-oan/1846054/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.