Phong Thần và Uông Bá Gia ngự kiếm đến nơi đã hẹn thì một đám người cũng vừa hạ xuống.
Vệ Tước nhận ra nhiều người nàng đã gặp ở hồ Linh Ứng trên Ngọc Linh lúc sáng, còn lại là một số tu sĩ đồng môn của bọn họ.
Phí Thẩm Dương tiến lên một bước chào hỏi:
“Phong sư huynh, Uông sư huynh, đã lâu không gặp”
Những đệ tử khác cũng đồng dạng hướng Phong Thần và Uông Bá Gia chắp tay thi lễ:
“Chúng sư đệ, sư muội ra mắt Phong sư huynh, Uông sư huynh”
Luận bối phận, Phong Thần và Uông Bá Gia nhận hai chữ “sư huynh” cũng khôngsai. Luận tu vi, cả đại sư huynh và nhị sư huynh của Bạch Thanh đều bước vào hàng ngũ Nguyên Anh kỳ. So ra tu vi còn cao hơn chưởng môn NgọcLinh phái. Luận tuổi tác, Phong Thần đã hơn ngàn tuổi, Uông Bá Gia cũngchín trăm, nếu không ở Bạch Thanh, bọn họ muốn lập môn phái hoặc trởthành trưởng lão là chuyện không khó.
Phong Thần cùng Uông Bá Gia đều gật đầu coi như đáp lễ. Vệ Tước nhận thấy tất cả đệ tử các mônphái đều lấy Phí Thẩm Dương làm trung tâm.
Điều này cũng khôngcó gì là sai, bởi sau đại chiến mười giáp trước, Tông Sơn có thể coi làngang ngửa với Bạch Thanh về nhân lực cũng như sức mạnh. Trở thành đầulĩnh của lục đại môn phái khác. Vị trí đứng đầu của các châu có thể thay đổi, nhưng chỉ riêng Ngũ châu Cực Vực, Tông Sơn luôn là thống trị. Điều này khiến không ít kẻ phải nhìn lão đầu tử chưởng môn Tông Sơn – TrìnhTranh, bằng một con mắt khác. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-oan/1846055/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.