Người thúy thân, thuộc tộc thần. Dung mạo đẹp đẽ, tính tình vui vẻ, cả họ tộc ngoại trừ đại mẫu, tất cả đều là nam nhi, đông con nhiều cháu. Sống ở Hề Sơn, tính tình thông minh, tinh thông trộm cắp.
——《 Dị nhân – Quyển bốn – Thái Sử Soạn》
Không biết nơi này là nơi nào, chỉ thấy bốn phía âm u lạnh lùng sương khói, bốn bề không thấy ánh sáng, cũng không một làn gió thổi tới.
Thiếu niên áo trắng vừa phạm vào sát nghiệt, nhưng sau một giấc ngủ thần trí đã trở nên an ổn. Bị tước vương áp chế, toàn thân đau đớn, cứ nửa đêm lại phát tác. Con người ta vốn dĩ vào thời điểm trăng lên cao, an tĩnh không tiếng động, thường là ngủ ngon và sâu nhất, vậy mà, lại phải chịu đựng đau đớn như đày dưới địa ngục, kêu trời trời không thấu, gọi đất đất không hay.
Mỗi lần hai mắt trợn to, nhìn chăm chăm về phía chân trời, là nơi có trăng có sao sáng rọi. Trăng sao kia rực rỡ tỏa sáng, thật khiến cho tiểu công tử phải thu mình ẩn nấp trốn này ghen tị trong đau khổ.
Ham muốn của con người cũng chỉ xoay quanh ăn ngon mặc đẹp, mọi việc như ý, nhưng Phù Tô lúc này, chỉ cảm nhận một khoảng hư không thôi cũng đủ mãn nguyện rồi.
Hắn tỉnh lại, người bạn vẫn giữ chặt hắn.
Trong bóng tối, đôi bàn tay của người nọ nắm lấy eo hắn, ngay cả khi đang say ngủ, đôi tay nhỏ nhắn ấy vẫn như rễ cây bám chặt, dường như không cách nào tách rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-he-cuu-thao/3300402/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.