Đoàn Lăng xuất thân từ danh môn chính phái, phụ thân còn là chưởng môn của một phái, nhưng khi hắn còn nhỏ từng bị người của ma giáo bắt cóc vào trong giáo ngây người vài năm. Lúc đó để bảo toàn mạng sống, hắn đã phải bái ma giáo giáo chủ làm sư phụ, khi đó còn bái Tu Văn làm sư huynh. Việc này chính là sỉ nhục lớn nhất trong đời hắn.
Lục Tu Văn là đệ tử tâm đắc của ma giáo giáo chủ, bản thân y thiên phú cực cao, mười năm trước đã sớm luyện thành một thân công phu tà phái. Nhưng thời điểm Đoàn Lăng gặp lại Tu Văn. Đó là một nam tử trẻ tuổi ngồi bên cạnh chiếc bàn đá, đang cúi đầu chăm chú đánh đàn. Người này một thân huyền y, toàn thân cao thấp không mang trang sức gì ngoài kim quan cột trên mái tóc đen đổ xuống như thác. Đôi mắt của y cũng một màu đen sẫm, càng tương phản với hai bàn tay gảy đàn trắng như bạch ngọc.
Một chưởng của Đoàn Lăng mà y cũng không chịu được, Lăng liền vươn tay bắt mạch. Kiểm tra xong, hắn lại phát hiện mạch tượng của y thật kỳ quái, trong đan điền trống không, một chút nội lực cũng không có, một thân võ công… đã bay hơi không còn dấu vết. Lục Tu Văn đã từng làm mưa làm gió, không ai bì nổi… thế nào lại trở thành một phế nhân? Vì mong muốn nhanh tìm được tung tích của Tu Ngôn – em trai của y mà Đoàn Lăng phải mang Tu Văn theo bên mình. Cũng từ đó mà những rắc rối trong chuyện tình của hai người bắt đầu phát sinh…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.