Edit: Tiểu Viên
Beta: Thanh Thanh
Trước hừng đông chính là thời khắc hắc ám nhất của một ngày.
Lục Tu Văn trong đêm đen mở mắt.
Đoàn Lăng đang ngủ say bên cạnh y.
Y lẳng lặng liếc mắt nhìn người kia một cái rồi xốc chăn lên bước xuống giường. Trên thân thể y vẫn còn dấu vết hoan ái, vòng eo bủn rủn, hai chân lẩy bẩy phát run, nhưng không vì vậy mà động tác của y bị ảnh hưởng, bàn tay vẫn thoăn thoắt mặc quần áo, nhặt cây trâm dưới đất lên, sau đó nhẹ nhàng rút ra – nguyên lai cây trâm bằng ngọc kia bên trong còn cất giấu một thanh đoản kiếm mỏng như cánh ve, mũi kiếm tỏa ra hàn quang lạnh thấu xương, vừa thấy liền biết có thể chém sắt như chém bùn.
Lục Tu Văn đẩy cửa phòng, cầm đoản kiếm trong tay, trên miệng còn lưu một mạt cười khó cưỡng.
Khách *** yên tĩnh không tiếng động.
Ban ngày, y đã quan sát kĩ địa hình cho nên không hề chần chờ, lướt qua từng phòng một, đếm thầm trong đầu: một, hai, ba…
Đếm đến ba liền dừng lại trước cửa một gian trọ.
Y nín thở lắng nghe động tĩnh trong phòng, đoản kiếm trong tay đẩy vào giữa khe cửa, căn phòng cứ như vậy im ắng mở ra. Trong phòng le lói vài vệt ánh trăng mờ nhạt, chỉ đủ thấy được một dáng người mơ hồ nằm trên giường.
Lục Tu Văn tiêu sái bước qua, khi đến cạnh giường, bỗng nhiên cảm thấy có gì bất thường, y thế nhưng không nghe được tiếng hít thở của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-chi-giai-ha-tu/2034956/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.