Edit: Thanh Thanh
Beta: Tiểu Viên
Nửa năm?
Đoàn Lăng nghe thấy mà giật mình. Một lúc lâu sau, hắn mới “Ừm” một tiếng: “Là vậy sao.”
Diêu đại phu vốn là người nhanh mồm nhanh miệng, nghĩ gì nói nấy nên thường hay đắc tội người ta lúc này thấy Đoàn Lăng không nổi giận, ông thở phào một hơi, hỏi: “Có cần khai dược cho vị công tử này không?”
Đoàn Lăng phất tay áo: “Khai đi.”
Hắn lại nói với quản gia: “Nhân sâm, các vị thuốc kéo dài tính mạng vân vân, đều chuẩn bị một ít đi, không cần lo lắng vấn đề tiền bạc.”
Quản gia vâng vâng dạ dạ, sau đó dẫn Diêu đại phu đi kê đơn.
Đoàn Lăng đứng ngây ra một lúc, rồi chậm rãi ngồi xuống bên giường, ngắm nghía Lục Tu Văn còn đang mê man.
Người ta nói người tốt không sống thọ, tai họa lưu ngàn năm Lục Tu Văn tai họa bậc này, hắn còn cho rằng y có thể sống thật dài thật lâu, không ngờ lại đoản mệnh như vậy.
Hắn từ trước đã đối với người này vừa hận vừa sợ, hôm nay sau khi biết mệnh y không còn dài, trong lòng lại có một tư vị khác. Hắn thấy Lục Tu Văn trong lúc ngủ người ra đầy mồ hôi, liền nhúng ướt khăn, tự mình lau cho y.
Lục Tu Văn nhíu mày, bỗng nhiên mơ mơ màng màng kêu một tiếng: “Sư đệ…”
Tim Đoàn Lăng tự dưng thót một cái.
Sau đó lại nghe y nói: “Sư đệ, ngươi bắt lấy tiểu kim xà kia cho ta…”
Đoàn Lăng tức giận đến thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiet-chi-giai-ha-tu/2035015/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.