Editor: đỗ béo
Betor: mèomỡ
Người tôi toàn mồ hôi, môi lưỡi bị xâm chiếm, tràn ngập mùi của người đàn ông đang quấn quýt với tôi. Nụ hôn của ta lướt qua khắp cơ thể tôi, như muốn khắc ghi mùi hương này cùng bờ biển ngoài phòng và bầu trời đầy sao vào linh hồn tôi.
Màn che ấm áp, đệm gấm như biển.
Trong lúc triền miên, anh nằm trên người tôi, tóc xõa xuống, thở gấp: “Ta đã không còn là Tiêu tướng quân được người người kính trọng nữa, giờ ta là người trong ma đạo. Nàng vẫn muốn gả cho ta sao?”
“Muốn.”
“Sau này có vô số người phải chết dưới kiếm của ta, cả thiên hạ đều là kẻ địch của ta, muốn giết ta. Nếu nàng làm vợ ta chỉ sợ không sẽ không có phút giây nào được bình yên. Vậy nàng còn muốn nữa không?”
“Muốn.”
“Không hối hận?”
“Tuyệt đối không hối hận.”
Tiêu Long Vũ bật cười. Anh của hiện tại, đến cả cười cũng đầy sức mạnh hủy diệt.
“Rất tốt.” Anh lại cúi người áp sát vào tôi, ngón tay run run đặt lên bộ ngực trần của tôi, lẩm bẩm, “Dương Quách, tất cả đều do nàng tự tìm.”
Tôi vốn tưởng rằng dù Tiêu Long Vũ có thay đổi thì vẫn sẽ dịu dàng với tôi như trước. Nhưng tôi phát hiện ra mình sai rồi.
Người thiếu niên vùi vào cổ tôi rơi nước mắt khi hoan ái thật sự đã mất rồi.
Động tác của anh không thương tiếc chút nào, yêu cầu ngày càng nhiều, tôi dần không chịu nổi. Cánh tay giơ lên cầu cứu bị anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nam-phan-cong-cua-nam-phu-phan-dien/1881095/quyen-3-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.