Hứa Minh Ưu đã không còn nhớ rõ đây là lần thứ bao nhiêu cậu bám theo Trình Tư, Nhiều đến mức cho dù cậu nhắm mắt cũng biết được động tác tiếp theo của người kia là gì. Trên một phương diện khác mà nói, cậu, một paparazzi, về cơ bản chính là người hiểu rõ vị đại minh tinh này nhất ngoài người thân của hắn.
Suy nghĩ ấy luôn làm cậu nhớ đến một câu – người xa lạ quen thuộc nhất. Người kia dù chỉ là đứng thôi, cũng đẹp như hoa. Trình tự năm hai mươi hai tuổi, chỉ nhờ vào duy nhất một sáng tác của mình tên “Thuyền”, liền vụt sáng. Sáu năm tiếp theo, hắn ra tổng cộng năm album, cái sau so với cái trước càng thêm đặc sắc, càng khiến cho người ta tán thưởng.
Trời cao thực sự đã quá ưu ái hắn, dường như đem lại cho hắn mọi điều tốt đẹp nhất trên đời. Diện mạo anh tuấn, một thân tài năng, nhân khí không gì sánh bằng. Tuổi tác tuy không lớn, lại nghiễm nhiên mang trên mình dáng dấp Thiên Vương. Tuy nhiên, sự nghiệp đang trên đỉnh cao thì hắn lại vấp phải một scandal khiến hắn phải rút khỏi làng giải trí và xuất ngoại. Cơ mà, bốn năm năm sau, hắn lại xuất hiện ở cái đất này, tự gây dựng nên cho mình một studio, tự sáng tác âm nhạc, không xuất hiện ở trước công chúng nữa.