CHƯƠNG 7
Tay của Hứa Minh Ưu man mát,
Đốt ngón tay cũng không quá lớn, bàn tay so với nam giới bình thường có phần nhỏ hơn.
Không biết có phải vì trong xe quá yên tĩnh hay không,
Trình Tư thậm chí cảm giác được ngón tay cậu run lên rất nhẹ.
Hình như cậu có vẻ căng thẳng.
Thật là kỳ quái, vì cái gì trước đây hắn cứ tưởng vị paparazzi siêu cấp nhẫn nại kia là một vị đại hán mặt đầy râu cơ chứ?
Trình Tư nhịn không được bật cười.
Bên này Hứa Minh Ưu cũng buông lỏng bàn tay.
Cậu nghiêng đầu sang chỗ khác, chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ, tựa hồ có cái gì đó đặc sắc thu hút lắm.
Nhưng mà Trình Tư biết rõ, chỗ đó chẳng có gì cả.
Hắn nghĩ, cậu chẳng qua là đang ngượng ngùng thôi.
Trong đầu nghĩ vậy, ngoài miệng cũng bật ra: A, cậu mắc cỡ hả?
Hứa Minh Ưu quay phắt đầu trừng mắt với hắn, giống như vừa nghe được chuyện gì đó vô cùng khó tin: Anh —–
Cậu lập tức móc trong túi ra một quyển sổ ghi chép nhỏ, lật thẳng đến đằng sau,
Viết ngoáy một dòng cực nhanh, sau đó đưa sổ cho hắn, lớn giọng: Ký vào!
Trình Tư cúi đầu nhìn: Hiện nay Trình Tư nợ Hứa Minh Ưu 5.8 tệ, đặc biệt xác nhận tại đây.
Cái này làm Trình Tư thực sự cười ra tiếng.
Hứa Minh Ưu không thèm để ý tới hắn, khuôn mặt vẫn còn ửng hồng, không biết là do tức giận hay còn có nguyên nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-minh-tinh-va-tho-san-anh/2186832/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.