CHƯƠNG 16
Hứa Minh Ưu vẫn luôn cảm thấy,
Trình Tư có một loại năng lực, khiến cậu không nhịn được muốn tới gần, rồi lại không nhịn được phải tránh xa.
Ví dụ như hiện tại, cả người cậu chỉ vì một câu nói của hắn, mà như sắp bốc hoả tới nơi.
Mấy chữ tuỳ tuỳ tiện tiện nói ra,
Lại khiến cậu có cảm giác quẫn bách vì bị vạch trần.
Hứa Minh Ưu phiền muộn, có lẽ chính mình nên nói gì đó phản bác —–
Tỷ như tim tôi rất khoẻ, cho nên mới đập nhanh;
Hoặc là anh nghe lầm rồi, đấy là điện thoại rung các kiểu.
Nhưng mà chưa đợi cậu nghĩ kỹ,
Tiếng đàn lại một lần nữa vang lên —–
Trình Tư sau khi nhấn phím Mi, liền chơi một khúc nhạc ngắn.
Ngón tay hắn nhảy múa trên những phím đàn.
Hứa Minh Ưu chăm chú nhìn, cảm giác lòng mình cũng phập phồng theo từng nốt nhạc.
Đây là một nhạc khúc khiến người ta vui vẻ,
Tựa như làn gió xuân tháng Ba mơn man, khẽ vuốt ve những mầm non biếc xanh trên cành đào,
Một giây sau, đoá hoa không hẹn mà lặng lẽ hé nở.
Khúc tuỳ tâm sinh. (*)
(*) Ý nói âm nhạc thuận theo trái tim.
Cậu nghĩ, tâm trạng Trình Tư lúc này hẳn là rất tốt.
Hứa Minh Ưu bỗng chốc chẳng biết nên nói gì.
Cậu không rõ vì sao Trình Tư đột nhiên lại trở nên vui vẻ như vậy,
Nhưng nếu chỉ “gần gũi” một chút có thể khiến tâm tình hắn tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-minh-tinh-va-tho-san-anh/2186851/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.