🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bạch Kiểu Thiên lấy tốc độ chạy như bay về nhà, nếu không phải sợ hù dọa người khác, hắn đã sớm ôm Mạn Mạn bay trở về rồi.





Xe dừng lại, Mạn Mạn rất nhanh nhảy xuống khỏi xe, cô chạy vào trong nhà, Bạch Kiểu Thiên cũng nhanh chóng chạy theo sau.





Khi hai người chạy tới, nhìn thấy cửa mở, trong lòng họ đều có cảm giác xấu. Bạch Kiểu Thiên cảnh giác, kéo Mạn Mạn về phía sau lưng mình, cẩn trọng đi vào trong.





Khi thấy cả người Khoái Khoái đều là máu và đang nằm trên đất, Mạn Mạn có chút không thể tin, cô đi tới, chỉ có vài bước ngắn nhưng cô đã hao hết tất cả hơi sức trên người.





“Bảo bối, con làm sao vậy, nói ẹ nghe đi, đừng hù dọa mẹ.” Mạn Mạn thận trọng ôm nhóc vào trong ngực, tay run rẩy vuốt ve khắp người nhóc, kiểm tra vết thương của nhóc.





“Ô ô bảo bối, con mau dậy đi, bảo bối, con nghe được lời của mẹ không, bảo bối, ô ô ” giọt lệ lớn chừng hạt đậu trôi ra khỏi vành mắt, cô mặc kệ mọi thứ, lúc này, tại trong mắt cô chỉ có con trai người dính đầy máu, màu máu đỏ kia làm đỏ cả ánh mắt của cô.





“A ô Khoái Khoái Khoái Khoái con mau mở mắt nhìn mẹ đi, Khoái Khoái a ô ” Mạn Mạn đau đớn khóc thành tiếng, cô không nên để Khoái Khoái một mình ở nhà, cô không nên, đều là lỗi của cô, đều là lỗi của cô. Máu đỏ nhuộm cả lễ phục trắng của cô, màu đỏ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-con-tranh-sung-me-cha-khong-phai-nguoi/775968/chuong-62.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.