Giám khảo trường thi lần thứ 3 nhìn thấy hắn ở trường thi, đó là một nam nhân có sắc mặt vô cùng tốt, mái tóc tinh tế rủ xuống trán, môi sắc nhợt nhạt, làn da trắng nhưng thế nào lại vô cùng quỷ dị. Người này đưa mắt lên nhìn một chút sắc trời ngoài cửa sổ, suy tư một lát liền đột nhiên quay lại nhấc bút, nước chảy mây trôi viết xuống mấy dòng chữ sau liền để bút xuống cán đứng dậy, nghiễm nhiên là bộ dáng muốn rời khỏi.
Hắn chính là Đường phủ Tam công tử, nhi tử của Đường Trung Kính - Hình Bộ Thượng Thư trong cung. Đường Trung Kính có ba người con trai, trong đó hai người đều trúng qua Trạng Nguyên, bây giờ đều làm quan triều đình. ã sớm nghe nói qua vị thứ ba công tử Đường gia không giống bình thường, thư pháp phong mị, tướng mạo anh tuấn, mười tuổi độc bộ thiên hạ, mười hai tuổi liền có thể ngâm thơ, vẽ tranh trên gấm vóc, đúng lúc đó Hoàng hậu nương nương, cũng chính là Thái hậu bây giờ nhìn qua, chẳng những mời Tiên Hoàng tuyển hắn làm thị vệ Thái tử, còn tự thân đặt tên cho hắn là Cẩm Thư.
Đường cẩm thư thuở nhỏ cùng đương kim Hoàng thượng cùng nhau lớn lên có giao tình, chỉ có như vậy là một công tử thế gia được sủng ái, trước đây ít năm có khoa cử, tất cả mọi người đều nhìn thấy Đường gia hạng ba Trạng Nguyên, nhưng lại bị Đường Cẩm Thư chính tay đánh mất, bài thi lại bị gió cuốn bay, không thể không nổi danh từ đó, đến nay bách tính Trường An lấy để đàm tiếu. Mấu chốt nằm ở chỗ, hắn là nam tử nhưng lại chẳng muốn hùng tâm tráng chí? Mà hắn, đời này chỉ có một ước nguyện đó chính là được tiến vào hậu cung, trở thành sủng phi hết mình hầu hạ hoàng thượng…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.