Mộtbóng đen xuất hiện phía sau nàng không một tiếng động. 
“Cônương đã ngủ cả ngày, có gì khó chịu sao?” 
Tạ HoàiMân căng thẳng, vội nói: “Không có gì… Chỉ là mệt mỏi thôi.” 
Ngườiáo đen kia lại nói: “Thư tháng này của cô nương đã chậm năm ngày rồi.” 
Chuyệnnày thì Tạ Hoài Mân đã có chuẩn bị: “Đã viết xong rồi, trên bàn trong phòngtôi.” 
Ngườiáo đen kia xoay người định đi, Tạ Hoài Mân gọi anh ta lại: “Vị đại ca này, cáchuynh… tôi nghe nói ở nhà, phía Đông vừa đánh thắng trận, hai tháng nay chủthượng của các huynh vẫn luôn bận rộn việc này đúng không?” 
Người áođen gật đầu nói: “Đúng vậy.” 
Tạ HoàiMân suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Vậy, đại nhân của các huynh có nói chuyện dịchchuột cho chủ thượng biết không?” 
Ngườiáo đen lập tức có chút ngập ngừng. 
Tạ HoàiMân cười, cũng không để ý. Với những gì nàng hiểu về Tống Tử Kính, anh ta sẽkhông có thể nào mạo hiểm làm rối loạn sự tập trung của Tiêu Huyên trong thờikhắc then chốt này, khiến bản thân Tiêu Huyên lâm vào nguy hiểm. 
Nàngtrở về phòng đóng cửa lại. 
Trongphòng rất yên lặng, nàng có thể nghe thấy cả tiếng hít thở của mình. Nàng giơtay phải lên, ngón tay chạm vào mạch bên tay trái. 
“Tỷ!”Giọng nói tràn đầy sức sống của Liên Thành từ bên ngoài truyền vào: “Tỷ ở đâurồi? Đệ sắp chết đói rồi! Hôm nay chúng ta ăn gì?” 
Tạ HoàiMân hít sâu một hơi, nét mặt lộ ra một nụ cười bình thường, xoay người mở rộngcửa bước ra ngoài. 
Tronghoàng cung Ly quốc, điện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/1903847/quyen-4-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.