Đươngnhiên Vũ Văn Dịch sẽ không tính toán chút việc nhỏ này với một phụ nữ. Tạ HoàiMân lo sợ vài ngày, thấy lãnh đạo không có ý kiến gì cũng dần dần yên lòng. Chỉlà, từ đó về sau, cái miệng nàng nghiêm túc hơn nhiều, chuyện này khiến bên taiNgô Thập Tam yên tĩnh được mấy ngày. Thế nhưng Tiểu Ngô này số thích bị hành,khi Tạ Hoài Mân nói nhiều cậu ta chê người ta ầm ĩ, nay người ta không nói, cậuta lại cho rằng nàng có chuyện phiền muộn, luôn tự mình chạy tới đùa cho nàngvui.
Dù đangđi về phía Bắc nhưng thời tiết mỗi ngày một nóng. Từ sau khi trúng Yên Hoa TamNguyệt – không sai, tuy đôi khi chính nàng cũng quên chuyện này – thân nhiệtcủa Tạ Hoài Mẫn có chút thấp hơn bình thường, mùa Đông hơi khổ sở một chút,nhưng tới mùa hè, nàng chịu nóng tốt hơn người khác nhiều. Vì vậy, khi Ngô ThậpTam đầu đầy mồ hôi, uống trà ừng ực, nàng vẫn nhẹ nhàng khoan khoái ăn lạcluộc.
Còn cómột ngoại lệ nữa, chính là Vũ Văn bệ hạ anh minh vĩ đại.
Bệ hạngồi ngay ngắn trong một quán cơm đơn sơ như ngồi trên ngai vàng, uống trà dothị vệ rót. Một chén trà thô cũng được anh ta uống như trà xuân Long Tỉnh.
Bỗngnhiên nàng nhớ tới Tiêu Huyên.
Nhiềunăm quân lữ tạo thành thói quen không câu nệ tiểu tiết, quỳnh tương ngọc dịchuống vào cũng chẳng khác gì nước sôi.
Nghĩđến đây, nàng cười rộ lên. Nàng nhớ tới khoảng thời gian chạy từ kinh thành tớithành Tây Dao, đó là những năm tháng thật phóng khoáng vui sướng, thật sự khônggiống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/1903846/quyen-4-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.