Ngàyhôm sau lên đường, tôi là tiểu thư, Việt Phong và Đồng Nhi là gia đinh và nhahoàn của tôi, mười hai thị vệ cải trang thành người đi đường xung quanh. Tôicảm thấy đội hình có hơi lớn, nhưng Tiêu Huyên cứ lải nhải rằng thế cục hiệnnay hỗn loạn, lòng người khó đoán, ban ngày ban mặt còn có kẻ vào nhà dân cướpbóc, tôi bị nói đến mức tinh thần rối loạn, cứ mặc theo sự sắp xếp của anh.
BạchVân am nơi Thanh Nương xuất gia cách vị trí đóng quân hai ngày đường, tôi đónggiả thành tiểu thư gia cảnh sa sút đi tìm người thân nương tựa, tìm nơi ngủ trọtrong một thị trấn nhỏ dưới chân núi. Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau, cố ýđánh tiếng với ông chủ nhà trọ, biết được trên núi có am ni cô, vì vậy hợp lẽmà muốn lên núi dâng hương.
BạchVân am là một am ni cô nhỏ, phòng ốc đơn giản, lá thu trải đầy trên bậc thềm,Phật đường phủi một tầng bụi mỏng, nhìn qua giống như một phòng học tìnhthương.
Chúngtôi tới sớm, không có khách dâng hương nào khác, bên trong truyền ra tiếng tụngkinh, nói vậy giờ niệm kinh sớm còn chưa kết thúc.
Trongsân có một cây phong, lá cây đã bắt đầu chuyển vàng, gió thổi qua tạo ra nhữngtiếng xào xạc dễ nghe, làm nổi bật sự thanh tĩnh, an bình, xa cách với trần thếcủa nơi nho nhỏ này. Tôi đứng dưới tàng cây, hít thở không khí trong lành mátmẻ của núi rừng, tâm tình tĩnh lặng, thoải mái đến kỳ lạ.
Đợikhông lâu, thời gian niệm kinh sớm kết thúc, cửa lớn mở ra, các ni cô mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/1903823/quyen-3-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.