Triệucông tử gào lên một tiếng, thuộc hạ của hắn lập tức nhảy dựng lên muốn liềumạng với tôi.
“Hoảngcái gì?” Tôi chậm rãi bắt lấy tay Triệu công tử kéo tới xem. A, thật sự đỏ lênnày, thì ra không phải nói dối.
TriệuSách nhe răng nhếch mép: “Đúng là vật họp theo loài, tiểu tử kia thủ đoạn độcác, lạnh lùng bạc tình, ngay cả một tiểu cô nương bên cạnh cũng là loại ngườitàn nhẫn.”
Tôicười, không thèm giải thích, ra lệnh: “Mời công tử cởi quần áo.”
“Cáigì?” Triệu công tử nắm chặt cổ áo theo bản năng: “Ngươi muốn làm gì?”
“Kiểmtra toàn thân cho anh chứ làm gì, còn tưởng tôi muốn sàm sỡ anh hay sao? Anhbọc quanh người năm bảy lớp thế này tôi xem thế nào được?”
Thuộchạ của Triệu gia vừa có vẻ kinh ngạc vừa tức giận, hiển nhiên muốn ngăn cảm lạikhông tìm ra lý do, đại thiếu gia nhà bọn họ cũng chẳng phải con gái.
Tôicười: “Tôi không xấu hổ thì thôi, anh xấu hổ cái gì? Để tôi nhìn một cái cũngkhông mất một miếng thịt. Các đại lão gia dứt khoát đi, không muốn tôi xem bệnhthì tôi về.”
Vẻ mặtTriệu Sách vô cùng căm tức, uất ức, làm như là liệt nữ bị nhục nhã: “Ta đã biếtTiêu Huyên kia không có ý tốt gì mà!” Tuy căm giận, nhưng anh ta vẫn bắt đầucởi áo ra.
Một thịvệ tới cùng tôi vốn đã đứng ở bên cạnh cố nén nụ cười chế giễu, lúc này dứtkhoát xoay người cười như điên.
Tôicũng cười, ánh mắt lại không rời khỏi thân thể của Triệu công tử, khoanh taynhìn anh ta cởi quần áo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/1903822/quyen-3-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.