Tôichưa được gặp Tiêu Huyên, trong lòng đương nhiên cảm thấy hụt hẫng. Trước khiđi, Liễu Minh Châu không gặp được Yến vương của nàng nên vẻ mặt cũng thất vọng.Tôi ngồi cùng một xe với nàng, thấy nàng cả ngày cầm một quyển thi từ, ánh mắtu oán, cau mày, thở dài. Aiz, tư vị yêu mà không có được tôi đã nếm qua từ lâu,lúc này thấy nàng ưu thương như vậy, tôi vô cùng đồng cảm. Cổ kim nội ngoại,phụ nữ thất tình đều cùng một hình thức, trong lòng mỗi người là một đống mảnhvỡ thủy tinh. Vận khí tốt sẽ gặp được một người đàn ông giúp họ gắn lại, vậnkhí không tốt thì đành DIY. (Do It Yourself) 
Tôithực sự không chịu nổi tần suất mỗi một phút lại thở dài một lần của Liễu tiểuthư, nói với nàng: “Nếu cô thật sự thích người đó thì thẳng thắn nói ra. Nếungười đó cũng thích cô thì cả nhà cùng vui; nếu không thích, cô mau đi tìm mộtđóa hoa khác, đừng lãng phí tuổi xuân. Cô có tài, có mạo, có địa vị, hoàn toàncó thể gả cho một người đàn ông tốt.” 
Liễutiểu thư sửng sốt, cẩn thận suy nghĩ một lúc, hiểu được lời tôi nói có lý. 
Nàngnhỏ giọng nói: “Đương nhiên ta cảm thấy ta tài mạo xuất chúng, xuất sắc nhấttrong số nữ tử bên cạnh chàng. Nhưng chàng luôn qua loa với ta, cũng không đáplại. Nam nhân ấy mà, nữ nhân cảm thấy tốt, chưa chắc bọn họ đã cảm thấy tốt,thật sự không hiểu nổi.” 
Tôicười: “Có lẽ duyên phận chưa tới.” 
Liễutiểu thư ai oán hỏi trời xanh: “Duyên phận thật sự sẽ tới sao?” 
Tôicũng không biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/1903811/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.