Trậntuyết đầu tiên của miền Bắc lặng lẽ phủ xuống khi không ai hay.
Sángsớm thức dậy, đẩy cửa sổ ra, chợt thấy khắp sân đầy tuyết trắng, tôi nhất thờicòn chưa thích ứng được. Vân Hương giành trước, hưng phấn kêu lên: “Tiểu thư!Tuyết rơi rồi!”
Tuyếtthực sự rơi rồi!
Tôisinh ra và lớn lên ở phía Nam, mùa đông dù có tuyết, rơi xuống chỉ thành mưa,nhìn thấy tuyết trắng khắp trời thế này vô cùng kích động, kéo Vân Hương, GiácMinh và Phẩm Lan đùa nghịch quên trời đất.
Đắpngười tuyết xong, chuyển sang chơi ném tuyết, bọn Vân Hương lấy ba địch một.Tôi trúng vài cục tuyết xong rốt cuộc bùng nổ, rất nhanh đã đánh cho bọn họchạy khắp sân.
Đangchơi vui vẻ, phủ Yến vương phái người đến, đưa tới một tấm thiệp vàng, nói làthừa dịp tuyết rơi, vương gia mở tiệc chiêu đãi, mời mọi người tới vương phủlàm khách.
PhẩmLan nghe vậy rất vui: “Trước đây hàng năm vương gia đều mời mọi người tới dựtiệc vào lúc này. Muội nhớ có Toàn Dương yến, còn có rất nhiều món ăn vặt GiangNam, và cả các tỷ tỷ khiêu vũ rất đẹp, rất vui.”
“Vậysao?” Tôi lật qua lật lại tấm thiệp vàng, suy nghĩ lại bay về vài ngày trước.
Tuy hômđó tôi uống say, nhưng đầu óc không mơ hồ, uống rượu làm bậy, trong lòng tôiđều nhớ rất rõ ràng, nhớ khi đó Tiêu Huyên ôm chặt thân thể mềm nhũn của tôiđặt lên giường, sau đó lập tức bỏ chạy, nhanh như bôi dầu dưới lòng bàn chân,giống như chậm một chút là tôi sẽ như sói đói vồ đến chiếm lấy sự thuần khiếtcủa anh ấy. Tôi thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-tan-dao-hoa/1903807/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.