Một ánh mắt của ai khiến ai say mê. Một câu nói của ai khiến ai rung động. Một nụ cười tuyệt sắc khiến lòng ai vấn vương. Một lưỡi dao vô tình, một đời vô tình. Một kiếp người bạc bẽo, nụ cười của ai lại khiến đáy lòng ta thật lạnh lẽo. Lưỡi kiếm vung lên, máu rơi xuống. Xinh đẹp tựa đóa hoa lưu ly nở rộ. Huyền bí tựa đóa hoa hồng đầy gai. Chiến tranh loạn lạc, thời thế xoay vần.
Một giây một phút quý giá, xoay người nhìn lại, người làm chủ liệu có đổi thay? Một đời anh hùng, kết thúc cũng chỉ là một nắm tro tàn. Một thời hào khí, để lại tiếng thơm vang danh sử sách về sau. Đứng trong trời đất, lưỡi kiếm bay lượn theo gió. Những cánh hoa tươi đẹp nhanh chóng héo tàn, rơi xuống mặt đất đầy lạnh lẽo. Hoa vương vấn trên mái tóc ai.
Hoa lưu luyến mùi hương thơm nhàn nhạt từ ai. Một đời, một kiếp cố gắng gìn giữ trong sạch. Liệu sau này sẽ có mấy ai nhớ đến? Mong mỏi tình yêu, trân trọng tình yêu. Nở một nụ cười. Hào khí vẫn tưng bừng nơi nơi. Máu còn vương trên nền đất lạnh, có ai nhớ đến nỗi khổ của những kiếp người tàn tạ? Tựa như là gió thoảng, tựa như là ai oán, tựa như đang hô vang một tấm lòng ca...