Phụ nhân kia có gương mặt ngăm đen, môi rất dày, và có dáng dấp của một dân phụ thật thà chất phác. Thấy rõ bộ dáng của nàng, trong lòng Đinh Hạo cũng chợt hiện một tia do dự, nhưng mà khi trông thấy quần áo của hài tử kia cùng với bộ dáng giãy dụa khóc lóc của nó, rồi cả cái gai trong lòng hắn nữa mới khiến hắn lại một lần nữa trở nên kiên định. 
Phụ nhân ôm chặt hài tử, ngỡ ngàng nói: " Đây là con của ta, sao vậy?" 
" Không sao cả. Nó là con của ngươi ư? Ngươi là mẹ của nó thì sao con trai ở trong lòng mẹ mình mà lại khóc một cách hăng say như vậy chứ? Nó cũng không muốn cho ngươi bế." 
" Liên quan quái gì tới ngươi!" Phụ nhân kia phẫn nộ, khuôn mặt đỏ lên nói: 
" Tiểu hài tử nếu như không khóc lóc, không ầm ĩ thì còn là tiểu hài tử sao? Điều này có gì đáng ngạc nhiên đâu. Ta còn tưởng ngươi có chuyện gì nữa. Dù có bắt chó đi cày cũng chẳng dùng cái biện pháp kiểu này. Ngươi vô duyên vô cớ chặn đường ta thì đến cùng là muốn có ý đồ xấu xa nào hả?" 
Những người đi đường ở quanh đó cũng đi tới vây lại thành vòng tròn, tò mò nhìn bọn họ. Phụ nhân kia vừa thấy có người vây xem thì trên mặt mụ bỗng chợt lóe vẻ điêu ngoa âm độc như có như không. Mà Đinh Hạo hắn suýt nữa thì tưởng mình bị hoa mắt, khi nhìn lại thật kỹ nàng ta thì lại vẫn là cái diện mạo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3084858/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.