Ngày hôm sau, bệnh tình của Đinh Hạo ngày càng tốt hơn, buổi sáng thức dậy trên người đã có chút khí lực. Nếm qua vài món cơm chay, Đinh Hạo tới căn phòng nhỏ ở phía sau, nhấc một tấm ván gỗ trên mặt đất lên, đó là một cái vũng nước ngầm làm thành một bồn tắm tự nhiên, suối nước nóng nhiệt khí bốc hơi, trong suốt nhìn thấy tận đáy. 
Đinh Hạo rất vui mừng, thử ngâm mình vào nước nóng, nhiệt độ của suối nước nóng này không tới nỗi phỏng tay, liền cởi bỏ quần áo nhảy xuống. Nước suối nóng ấm bao phủ toàn bộ thân thể, nhiệt lượng ấm áp dào dạt thẩm thấu cả tâm can phế phủ, làm cho cả người có cảm giác thư sướng vô cùng. Đinh Hạo đã lâu không tắm, tóc đã rối rắm thành một bó rồi, một lần tắm này đã muốn tẩy rửa hoàn toàn, chà xát rơi xuống phải tới hai cân bùn đất. Khi hắn từ trong bồn nước đi ra, cả người giống như được tháo bỏ một lớp da vậy, làn da hồng hồng giống như trứng tôm, thân thể nhẹ như chim yến, cảm giác thoải mái khôn tả. 
Đinh Hạo giặt sạch quần áo trong suối nước nóng, mặt tạm vào người bộ y phục tăng nhân lưu lại, trở lại ngồi cho khô người, lấy một chén nước ấm trên bếp uống vào, đợi cho mồ hôi trên người chảy ra hết, lúc này mới đứng dậy rời khỏi phòng. 
Có một bờ tường cao lớn chống đỡ, gió không thể thổi vào sân, liếc mắt lại thấy một dòng suối nước nóng, cảnh sau chùa thật hòa thuận vui vẻ, màu trắng chính là tuyết, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/143685/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.