Trong phật đường, hai ngọn đèn dầu cũ kỹ phát ra ánh sáng lờ mờ, rọi lên hai khuôn mặt đầy nét đăm chiêu của Ấn Thiện và Ấn Pháp đại sư.
Đã quá hai ngày nhưng bí mật trên bức họa vẫn chưa được giải khai. Ấn Pháp đại sư bực bội cầm lấy bình trà, một hơi uống cạn. Cặp mắt của lão tăng căng đầy mạch máu, nhìn chằm chặp vào Ấn Thiện đại sư. Sự tình đã quárõ ràng, La Hán Trùng lệnh cho bọn thị vệ hung ác buộc bọn họ phải giảibí họa chẳng phải là hảo sự gì cả, nói không chừng sau khi giải được bíhọa này, sẽ có vô số người vô tội gặp phải tai ương.
Ấn Thiện đại sư hai mắt khẽ mở ra, ngưng thần nhìn bí họa, trong lòng lo suy nghĩ đối sách.
Kiểu chữ Phạn văn trên bức hoạ này, mắt của Ấn Thiện đại sư nhấp nháy, sắpxếp, tổ hợp, phân tán; sắp xếp lại, tổ hợp lại... Chín chín tám mươimốt, tám mươi mốt chữ kinh văn lộn xộn cùng với những chữ Phạn văn ẩnchứa hình thù kỳ dị trên bức họa có liên hệ gì với nhau?
Tám mươi mốt chữ Phạn văn này phân biệt rõ ràng ba tuyến lên núi, mà cái ngọnnúi bên phía trái hình như là chữ "Bảo", giống như chỉ ra rằng theotuyến này thì có khả năng đến được nơi chôn giấu bảo tàng. Bức họa cóchứa bảo tàng thật rồi! Nhưng Ấn Thiện đại sư lại không cho là như vậy.Ông đã nhìn rõ ràng, khẳng định chữ "Bảo" này là chỉ lừa bịp mà thôi, bí mật thật sự chính là nằm trong những chữ Phạn văn kỳ dị. Ông cảm thấynhững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-kiem-kim-tieu/10066/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.