Nắng mai mờ nhạt, sương lượn lờ bay trên Tuyết Phong sơn vốn đứng sừng sững, kéo dài trăm dặm, thật là trùng trùng điệp điệp.
La Hán Trùng, Hồ Trạch dẫn theo Tiền Tứ Hải và Mã, Vương thị vệ; một đoàncó hơn mười người cải trang thành hương khách, bước nhanh trên sơn đạo.
Sơn đạo ngoằn ngoèo, cổ thụ hai bên um tùm cành lá, mọc ngút trời cao. Điđược một đoạn ngắn, sơn đạo nghiêng nghiêng theo triền núi, tương đối dễ đi nhưng lại đối diện với những vách đá sừng sững, khí thế trông cực kì hùng vĩ. Vầng thái dương vừa hé đã chiếu xuống vách đá tạo nên một sắctía rực rỡ, thác nước từ trên vách đá tuôn xuống ào ào như một dải lụabạc, va đập vào đá tạo nên hoa nước tứ phía.
"Keng! Keng!" Phía sau vách đá vang vọng lại tiếng chuông, rất lâu sau mới có tiếng vọng lại từ những dãy núi.
Đi vòng qua thạch bích, đập vào mắt bọn La Hán Trùng là một ngôi cổ miếu nhưng đầy vẻ uy nghi và tráng lệ.
La Hán Trùng dẫn mọi người tiến đến trước cổ miếu. Ngôi miếu cổ được xâynương theo thế núi, gạch ngói lưu ly, mái cong theo hình cái đấu, khíthế mạnh mẽ. Phía trên cổng chính được sơn đỏ, một cái biển treo nằmngang, trên có khắc ba chữ vàng "Từ Ân Tự" chiếu lấp lánh. La Hán Trùngmới vừa giơ tay gõ cửa thì nghe "két" một tiếng, cổng nhà chùa đã đượcmở ra. Một tiểu hòa thượng đang cầm chổi hết hồn nhìn bọn người La HánTrùng. Đã lâu lắm rồi tiểu hòa thượng này chẳng thấy khách hành hươngcùng một lượt đến chùa thắp nhang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-kiem-kim-tieu/10065/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.