Bầu trời vàng sậm không có lấy một chút mây, chút gió khiến không khí thật ngột ngạt và oi bức.
Tiếu Trường Đình chắp hai tay ra phía sau, đứng lặng tại phòng khách.
Năm năm trước, vì cứu lấy ba tên hài tử bị bắt nên Tiếu Trường Đình buộcphải phóng thích bọn tặc tử Thanh Ưng bang Tống Phúc. Nào ngờ Tống Phúcvẫn chứng nào tật nấy, thỉnh "Hắc Phong Ma" Triệu Chấn Vũ cùng bọn tặctử ở ma nhai đột nhập vào Tam Tương, liên tiếp thiêu huỷ tứ quán ngũbang, lại còn để Triệu Chấn Vũ lấy danh nghĩa của Thanh Ưng bang hạthiếp mời các võ quán, bang hội, muốn quần hùng đưa hắn lên làm võ lâmminh chủ của Tam Tương, thành lập "Thanh Long hội", thậm chí còn hạ lệnh cho các quán và các bang nội trong trăm ngày phải trả lời.
TiếuTrường Đình sớm đã dẹp bỏ chiêu bài của quán, ẩn thối trang viên màTriệu Chấn Vũ vẫn còn gửi thiếp đến, rõ ràng là cố ý gây hấn. TiếuTrường Đình vô cùng giận dữ, chỉ hận là không thể lập tức xuất trang,chém chết ác tặc vì võ lâm mà trừ hại. Nhưng mà lòng chàng cũng có nỗikhổ tâm. Một là chàng đã sớm rửa tay gác kiếm, hai là trong tay củaTriệu Chấn Vũ là Nhạn Linh bảo đao và ám khí "Thất huyệt truy hồn đinh"thập phần lợi hại. Trước đây, phụ thân Tiếu Cốc Hoa đã cùng hắn giao đấu tại Dương Minh sơn và bị trúng một mũi "Truy hồn đinh", nếu mà khôngđược Hoa Pháp đại sư ở Ngũ Thai sơn tương cứu thì sợ rằng đã mất mạngrồi. Tiếu Trường Đình vốn chẳng phải sợ chết, chỉ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bich-kiem-kim-tieu/2853757/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.