Edit: Nhược Vy 
Beta: Quanh 
Trên bàn đặt một khay tôm hùm đất thật to. 
Ngày đó Bùi Cận làm tôm hùm đất xong thì chiến tranh lạnh với Tô Nịnh Nịnh, tâm tình không tốt, chưa ăn miếng nào. 
Sáng nay lúc ăn sáng, Tô Nịnh Nịnh lại nhắc đến, nói hôm đó cô chỉ ăn được vài con tôm hùm. Hơn nữa hoàn toàn không có hương vị gì. 
Tâm tình không tốt, đương nhiên là ăn không ra hương vị. Vì thế Bùi Cận dứt khoát kêu trợ lý Vu đi mua đồ nấu sẵn bên ngoài về. 
Tô Nịnh Nịnh nhìn xem, đẩy cả cái khay cho Bùi Cận. 
Bùi Cận cũng không nói gì, vô cùng tự nhiên nhận lấy, giúp cô bóc tôm hùm đất. 
Lương Sâm ở bên cạnh nhìn, cũng đẩy của mình sang, cười nói: “Anh bạn, giúp thì giúp cho hết.” Ý là kêu Bùi Cận giúp anh ấy bóc nữa. 
“Không giúp.” Bùi Cận lạnh nhạt, dứt khoát từ chối. 
“Tình hữu nghị của chúng ta còn không địch lại chút tôm hùm đất này à?” Lương Sâm hỏi lại. 
Lương Sâm cảm thấy anh quá nghe lời, muốn thử xem, anh thật sự ngoan ngoãn nghe lời, hay chỉ nghe lời với một người. 
“Ừ.” Bùi Cận lại còn gật đầu. 
Lương Sâm muốn đánh anh, nhưng phải nhịn xuống. Mình chỉ ở đây được mấy ngày, mấy hôm trước thái độ của anh còn ác liệt, không thèm để ý đến ai, hiện tại trông đã bình thường, lại bắt đầu không có lương tâm. 
Quả nhiên mình là dư thừa. 
“Em bóc cho Nịnh Nịnh vì không muốn tay cô ấy bị thương.” Bùi Cận nói, liếc mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dung-vo-bo/730852/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.