Edit: Nhược Vy 
Beta: Quanh 
Ngày mai cô thi hai môn. Thi xong hai môn này, kỳ nghỉ đông cũng đến. 
Tô Nịnh Nịnh nằm trên giường, muốn nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai hoàn thành hai môn thi cuối cùng, tất cả sẽ kết thúc. 
Mấy ngày nay cô thức khuya dậy sớm, số lượng học được còn nhiều hơn cả học kỳ cộng lại, đầu sắp nổ tung. 
Tô Nịnh Nịnh nằm trên giường, đếm trên đầu ngón tay, đếm tới một phần kiến thức cuối cùng, cô đột nhiên quên mất. Lúc ấy định bò xuống giường, muốn giở sách xem. Nhưng mới vừa đứng dậy, cô chợt dừng lại. 
Không biết thì không biết thôi, làm gì mà phải nỗ lực như thế, nếu để Bùi Cận biết, sẽ thật sự cho rằng cô muốn thi được thành tích tốt, dỗ Tô Trường Bách vui. 
Vì thế Tô Nịnh Nịnh nằm xuống. 
Ở trên giường lăn qua lộn lại một hồi lâu, trong lòng có chuyện thì không thể thoải mái, muốn ngủ cũng không ngủ được. Cuối cùng Tô Nịnh Nịnh dứt khoát bật đèn lên. 
“Mình học của mình, liên quan gì đến chú ấy.” Tô Nịnh Nịnh vừa nhỏ giọng nói thầm, vừa ngồi xuống bàn giở sách. 
Là vì cô thích học tập. 
Không hơn! 
Tô Nịnh Nịnh xem sách thêm một lát, cũng tự thôi miên mình, sau đó chui vào chăn, nhắm mắt lại, nhẩm lại trong đầu, dần dần chìm vào giấc ngủ. 
Ngày hôm sau thi rất thuận lợi. Cũng không biết có phải trùng hợp hay không, những kiến thức Bùi Cận tổng hợp cho cô, cô nghiêm túc ghi nhớ, phát hiện hầu như đều có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-dung-vo-bo/730853/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.