Cậu và anh gặp nhau là do anh vô tình cứu chú chó của cậu và cũng là một mối duyên từ lâu mà cậu đã bỏ quên. Cậu còn quá nhiều việc để lo nghĩ, với lại cũng đã cảm ơn người ta đàng hoàng nên cũng xếp kỉ niệm đó vào một góc, rồi quên bẵng đi luôn. Dù sao, cậu chỉ là học sinh trung bình, trí nhớ ngắn hạn thôi nên phải thông cảm.
Cậu là sinh viên năm hai đại học B, học lực trung bình, đúp học trốn ở nhà ngủ, nợ môn lên xuống, tính cách kiêu ngạo, không để ai vào mắt. Hôm nọ, đến giờ thi mà lại ngủ quên mất. Chạy vội chạy vàng đến trường, lại còn gặp một tên đáng ghét từ đâu xuất hiện. Thiện Ngôn không để ý đến hắn ta, cậu nhìn đồng hồ vội vã rời đi, hắn ta khó chịu kéo tay cậu. Không để cậu đi, cậu nài nỉ mãi vẫn không cho, và thế là trễ giờ thi, không thể qua lớp. Cậu cũng chả nhịn gì tên kia. Chính lúc đó thì vô tình gặp lại anh.
Anh là một tổng tài quyền lực trong ngành hóa dược,một muộn tao nam trong truyền thuyết, thê nô thì khỏi bàn đến đi. Vậy mà lại phải lòng tên tiểu tử ngốc nghếch kia. Thật quá ư ngại. Anh quyết tâm theo đuổi cậu. Quyết tâm giữ lấy cậu không buông.