Sau một tuần nằm lên nằm xuống trong bệnh viện cuối cùng hôm nay cậu được xuất viện về nhà tịnh dưỡng. Ấy, bạn đừng hỏi tôi tại sao lại nhanh đến vậy, có lý do hết đó chứ.
Bạn học Thiện sau nhiều ngày áp dụng một loạt phương án tác chiến nhưng đều bị Hoắc tổng tàn nhẫn đạp đổ, ôm hận trong lòng cuối cùng bạn học Thiện quyết định dùng tuyệt chiêu cuối. Hoắc tổng vì tập kích bất ngờ trở tay không kịp nên thất thủ trước bạn học Thiện nhà chúng ta. Thế là hôm nay bạn học Thiện với vẻ mặt đắc thắng ngồi trên giường ăn táo đợi Hoắc tổng làm thủ tục xuất viện.
“ Xong rồi à? Về thôi.” Thiện Ngôn thấy Hoắc Dạ bước vào quẳng luôn trái táo ăn dở vào sọt cười hớn hở.
Hoắc Dạ thật hết cách với tiểu gia hỏa này, chỉ cần cậu muốn Hoắc Dạ đều cho cậu đúng là nhược điểm trí mạng mà.
Thiện Ngôn vui vẻ ôm cổ vùi đầu vào vòm ngực rắn chắc của Hoắc Dạ để anh bế đi, cậu bây giờ chẳng màng đến có bao ánh mắt quỷ dị nhìn theo hình ảnh có biết bao ám muội của hai người hiện tại, ý nghĩ duy nhất của cậu bây giờ nhanh chóng về nhà ôm Bao Bao an ủi tâm hồn đau đớn của cả tuần nằm viện.
Hoắc Dạ bế người kia đặt vào xe ngồi trong lòng mình, nói với tài xế “ Đến nhà riêng.”
Tài xế kiêm vệ sĩ vâng dạ sau đó nhanh chóng dời xe khỏi bãi đổ của bệnh viện, Thiện Ngôn cảm thấy có cái gì đó không đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nhanh-den-day/2738115/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.