Nó đi thật nhanh tới trường mong được gặp hai người bạn thân cho nó cảm giác an toàn. Cuối cùng, lớp 9a5 cũng hiện ra trước mắt nó. Phù may quá! Nó vào lớp, cất cặp.-Ê Nguyệt Anh, hôm qua có sao không? -Quân thấy nó liền chạy tới vỗ vai nó làm nó giật mình.
-Ơ hở? Sao gì? Cái gì sao? -Nó ngơ ngác
-Hôm qua tui gọi điện cho bà sao không bắt máy? -Ngọc không biết từ đâu lao tới hỏi nó.
-Ơ tui ,tui không biết bà gọi ,xin lỗi nhé,chắc điện thoại hết pin rùi tui quên sạc. -Nó nói dối vì nó không muốn nghĩ tới ngày hôm qua.Nó sợ.
-Bà thật không sao chứ?-Quân hỏi khuôn mặt lo lắng cho đứa bạn thân.
Cậu biết nó nói dối vì hôm qua cậu qua nhà tính trả nó quyển vở đã mượn. Cậu vô tình thấy cảnh nó bị trêu ghẹo,cậu rất bực mình bọn kia muôn cứu nó nhưng lại thấy đúng lúc đó nó được một người con trai cứu. Quân đứng nhìn trên tay vẫn cầm quyển vở của nó,sau đó quay xe đi về,mai trả cho nó vậy.
-Thật mà thấy không tui vẫn bình thường hai người cứ làm quá lên. -Nó cười
Quân thấy nó cười chắc là không sao rồi.
-À, trả bà vở này-Quân đưa cho nó
-Ừ ông chép xong rồi à, nhanh thế! -Nó Ngạc nhiên.Với chỗ này nó phải chép cả tuần mới xong.
-Tui thánh mà. -Quân
-Thôi đi ông ơi, tự kỉ lever mấy rùi -Ngọc
-Sự thật mất lòng mà hai bà không cần ghen tị đâu. -Quân cười
Tùng tùng tùng
-Thôi thôi vào lớp rồi kìa, hai người về chỗ đi. -Nó đẩy hai người về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cau-lai-dinh-bo-to-lan-nua-sao/90813/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.