Tan trường-Bye bye. Mai gặp hai người. -Ngọc
-Ừ. Bye bà -Nó với Quân đồng thanh. Hai đứa nhìn nhau cười.Hợp ý ghê.
-Về nhà nhớ rửa vết thương đấy. -Quân nói rồi quay xe đi về. Nó cười rồi cũng rẽ qua ngõ bên cạnh.
Tại nhà nó
-Mẹ con mới về. -nó dắt xe vào nhà
-Mới về à con, ơ chân tay con sao thế này? -Mẹ nó hốt hoảng khi thấy tay chân con gái mình toàn vết xước.
-Ơ con không sao, vô tình bị ngã thôi ạ. Không sao đâu mẹ, ơ ai đây ạ? -Nó chỉ vào người con trai đang ngồi nhìn nó chằm chằm.
-À đây là cậu Nguyên, người hôm trước đưa con về nhà đó.
-À dạ chào anh, cảm ơn đã cứu Nguyệt Anh! -Nó cười gượng, thấy khó khăn khi mở lời với người lạ quá.
-Không nhớ anh sao nhóc? -Nguyên nhìn nó cười mà lòng hơi buồn "không lẽ quên rồi".
-Ý anh là? -Nó ngơ ngác "nhớ gì ta mình có quen ông này sao?"
-Haiz mới mấy năm không gặp mà quên anh Bin rồi sao? -Nguyên thở dài.
-anh Bin anh Bin... Không lẽ anh là Bin hàng xóm trước gần nhà em sao? -Nó
-Vâng chính Bin đó em. Thật là đi mà không thèm nói ông anh này một tiếng. -Nguyên cốc đầu nó.
-Ui da, thì em chưa kịp nói mà. -Nó xụ mặt đáng yêu chết được.
-Hai đứa thân quá nhỉ! Chắc mai mốt cô phải nhờ cháu chăm sóc cho Nguyệt Anh nhà cô rồi haha. -Mẹ nó cầm dĩa trái cây từ trong bếp ra đặt lên bàn.
-Mẹ này. -Nó ngượng
-Vâng cháu rất sẵn lòng, chỉ là không biết Nguyệt Anh có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cau-lai-dinh-bo-to-lan-nua-sao/90814/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.