“Không về.”
“Vậy thuộc hạ xin ở lại hầu hạ Ngài…”
“Cút.”
Tả Hộ pháp khóc lóc cút thẳng.
Tiên môn và Ma tộc tạm thời đình chiến, bởi Ma Tôn đã phán: “Bản tọa ở đây, kẻ nào động thủ là đang đối đầu với bản tọa.”
Một sự hòa bình quỷ dị bao trùm. Ta trở thành tồn tại khó xử nhất toàn tiên môn.
Bề nổi, ta là nha hoàn của Ma Tôn. Bề chìm, ánh mắt đám đệ t.ử Tiên môn nhìn ta phức tạp vô cùng. Ngưỡng mộ? Ghen tị? Sợ hãi? Hay đồng cảm? Cái gì cũng có cả.
Duy chỉ có Nhị sư tỷ, ánh mắt nhìn ta chỉ thuần túy là căm hận.
“Lâm Tiểu Oản, ngươi cấu kết Ma tộc, c.h.ế.t không yên thân!” Nàng ta thừa lúc Ma Tôn không có mặt, chặn đường ta mà mắng nhiếc.
Ta còn chưa kịp lên tiếng, sau lưng đã truyền đến giọng nói lạnh lẽo thấu xương: “Ngươi nói ai c.h.ế.t không yên thân?”
Sắc mặt Nhị sư tỷ trắng bệch như tờ giấy.
Ma Tôn chậm rãi bước tới, trên tay còn xách một con cá. Dạo gần đây hắn đ.â.m ra đam mê đi bắt cá ở thác nước sau núi, bảo rằng cá ngon hơn Linh quả nhiều.
“Người của bản tọa.” Hắn đứng cạnh ta, thản nhiên nhìn Nhị sư tỷ, “Đến lượt ngươi khua môi múa mép sao?”
“Nàng... nàng ta là đệ t.ử Tiên môn…”
“Giờ là nha hoàn của bản tọa.” Hắn ngắt lời, “Còn để bản tọa nghe thấy ngươi mắng nàng một câu nữa, bản tọa sẽ cắt lưỡi ngươi.”
Nhị sư tỷ sợ hãi chạy mất dạng.
Ta ngước nhìn hắn: “Thật ra cũng không cần thiết phải thế...”
“Cái gì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tram-nam-sau-ta-van-la-cho-cua-nang/5064909/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.