Đồng Vũ Thu tới Tần Nguyệt Lâu.
Tần Nguyệt lâu vẫn như năm đó, vẫn là tiểu quan quán náo nhiệt nhất Lâm An, hiện tại đầu bài là Tần Hương, cũng là yêu mị hồ tử tú bà tự tay dạy dỗ, mỗi đêm phô trương không thua gì Trần Tuyệt năm đó.
Bước vào Tần Nguyệt lâu, Đồng Vũ Thu giật mình nhớ tới nhiều năm trước, nhìn tất cả mơ mơ màng màng lim dim mắt, cuồn cuộn hoan tràng, không cần biết đến thời gian.
Tần Hương đang đánh đàn trên sân khấu, tay trái ấn huyền tay phải gảy đàn, một khúc Hoa mai tam lộng, thanh linh âm sắc đổ xuống, khiến dung nhan kia càng thêm mờ ảo mà hoặc mị.
Tú bà nhìn Đồng Vũ Thu cười nhận tiền, nói “Đồng thiếu gia đã lâu chưa tới, hôm nay ngọn gió nào mang ngài đến đây vậy, mời vào trong.”
Đồng Vũ Thu nhìn xung quanh, khoát tay nói “Ta là có việc tìm đến ma ma hỏi thăm ”
Tú bà dẫn Đồng Vũ Thu ra phía sau, tiếng hoan hô cười nói nhất thời bị chặn lại.
“Ma ma có biết năm đó Trần Tuyệt vốn tên là gì không?”
“Ôi, lâu như thế, ta sao có thể nhớ rõ”
“Có phải là Liễu Tinh Thần?”
“Ta thực không có một chút ấn tượng” Tú bà nói “Xin lỗi Đồng thiếu gia, Tần Nguyệt lâu cho đến giờ thu nhận nhiều người lắm, sao ta có thể nhớ hết, cùng lắm ta chỉ nhớ hoàn cảnh của bọn họ.”
“Vậy ma ma có còn nhớ chuyện của Trần Tuyệt không?”
“Đứa nhỏ này tốt xấu gì cũng do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tran-tuyet/1996581/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.