Thúc ngựa chạy không ngừng nghỉ, cuối cùng cũng tới Hàng Châu, tìm được Ngọc Tiêu uyển.
Cùng là tiểu quan quán, thế nhưng Ngọc Tiêu uyển dùng sắc đỏ chủ đạo để trang trí ngoài sảnh.
Cửa chính phía nam trải thảm đỏ tươi, dẫn lối vào phòng ngủ.
Mà hai bên bày các bình hoa Cánh Đức, phía trên là những bức họa mỹ nhân.
Nhìn sang bên cạnh lại thấy một loạt bình phong, ngồi sau đó là các tiểu quan của Ngọc Tiêu uyển, mỗi tháng lại đổi một người, vô cùng mới mẻ.
Mà ở các phòng đối diện, là một hòn non bộ không lớn không nhỏ, hai bên hồ nước bao quanh hòn non bộ là những cây cột sơn đỏ, khắc câu thơ:
Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng tiện thắng khước nhân gian vô sổ.
Câu này lấy trong [Thước kiều tiên], kể chuyện Ngưu Lang, Chức Nữ gặp nhau đêm thất tịch, mỗi năm chỉ có một lần, là một hồi bi kịch tình yêu vĩnh hằng.
Chỉ là câu này lại đặt ở tiểu quan quán, lại thấy chút tư vị khác, khiến cho khách khứa cùng các tiểu quan như lạc vào chốn thần tiên trong men rượu, quên hết yêu hận tình thù, sinh ly tử biệt, toàn bộ đều biến mất.
Đồng Vũ Thu tới Ngọc Tiêu uyển cũng là lúc hoàng hôn.
Trời chưa tối hẳn, quán chưa mở cửa, những chiếc lồng đèn đỏ thẫm chưa thắp sáng, chỉ thấy một mảnh lạnh lùng.
Một hạ nhân đến trước mặt Đồng Vũ Thu nói “Vị này, chúng ta còn chưa thắp đèn mở cửa, gia nên đi đâu đó rồi quay lại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tran-tuyet/1996577/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.