Y chính là Lâu chủ ‘Thập Bát Lâu’ uy chấn võ lâm Lâm Phi. Một thân tiêu sái anh tuấn, võ công cao cường, danh chấn thiên hạ. Còn hắn là Thẩm Vân, một nam nhân có làn da trắng nõn như ngọc, lông mày thanh tú, lông mi thật dài, mũi cao thẳng thắn, đôi môi đỏ mọng kiều diễm vô hình trung tản ra mị thái vô cùng. Bóng cây loang lổ đổ trên thân mình của hắn thực giống như tiên nhân. Mà hắn đúng là người hai năm trước đột nhiên ở trên giang hồ mai danh ẩn tích – ‘Mị vân công tử’, Thẩm Vân.
Năm đó y từng không chút nào thương tiếc tổn thương hắn, thương tích trên người hắn, thương tích trong lòng hắn, ánh mắt tuyệt vọng của hắn, dung nhan tái nhợt của hắn, thân hình gầy gò của hắn. Mặc dù thật sự đã qua rất lâu, nhưng mỗi lần nghĩ đến vẫn như cũ làm cho y cảm thấy tim mình như bị đao cắt. Hơn nữa từ sau đó thân thể Thẩm Vân liền vẫn không tốt, thường thường mê man. Mỗi lần hắn mê man, trong lòng Lâm Phi liền trào ra chua xót vô hạn.
Cho đế bây giờ khi nhìn lại, hắn vẫn một đôi ánh mắt tựa như ảo mộng sâu xa, nhìn Lâm Phi vẻ mặt thống khổ, biết y lại nghĩ về chuyện năm đó, đoạn tháng ngày kia chung quy đã trở thành vết thương khó có thể xóa đi trong lòng bọn họ… Tự vấn với lòng, liệu tình yêu này rồi sẽ có kết cục?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.