“Vô luận như thế nào nhìn xung quanh cũng không thể nhìn thấy anh, oh baby, là vì trong ánh mắt tràn ngập nước mắt, tất cả đều bởi vì anh……” Là tiếng chuông của ai, ác tục như vậy? Tổng giám đốc trấn định tự nhiên nhận điện thoại: “Giang tổng, vâng, vâng, vâng, vẫn còn chưa chọn được người. Sao, ngài cũng muốn chơi? Được, tôi sẽ bảo nhóm biên kịch tạo thêm nhân vật. Ồ không, không phiền toái không phiền toái. Cái gì, ngài phải làm nam chủ?! Không, tôi đương nhiên không có ý kiến. Được được, vậy cứ như vậy đi.”
Tổng giám đốc vừa gấp di động, tiếng chuông lại vang: “Trương tổng, không, không, không, người chơi đã chọn được rồi, chỉ còn vai nam xứng. Không, thực không lừa ngài, nam chủ là Giang tổng lần này cùng công ty chúng tôi hợp tác khai phá trò chơi. Nam xứng ngài cũng không để ý? Được được, không thành vấn đề, tôi nhất định sẽ bảo biên kịch sửa cho ngài ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, già trẻ ăn tuốt, kể cả ni cô…… A, ngài không có hứng thú đối với ni cô?”
Tổng giám đốc giả vờ giả vịt buông di động ra kêu lớn:“Tiểu Vương, xóa nhân vật ni cô kia đi cho tôi.” Sau đó lại cầm di động: “Vâng, vâng, được, Trương tổng, cứ như vậy. A, ăn cơm, không cần, không cần, nói như thế nào cũng phải để tôi mời ngài. A, Thiên Hương Lâu, các tiểu thư nơi đó thực là quốc sắc. Lần trước cô Sally a……” Mọi người yên lặng thu thập văn kiện, một người tiếp một người đi ra. Trong phòng hội nghị chỉ nghe một mình tổng giám đốc nước miếng bay tứ tung, bắn ra sàn cũng không ít.