Ngoài điện tiếng gió thổi vi vu mang theo vài chiếc lá rơi rụng, không gian yên lặng bao trùm cả thế gian. Trong điện một mảnh vắng lặng, bậc thang làm bằng gỗ lim cổ xưa chạm khắc đủ loại hoa văn phức tạp làm lộ ra mấy phần trang nhã nghiêm khí, đám người đứng ở dưới đài nhìn chăm chú vào thân ảnh thanh tú của thiếu niên.
Vương Nhất Bác đem chiếc đĩa trong tay thả vào chậu đồng, nước trong chậu hiện lên vài gợn sóng rồi dần dần chuyển sang màu đen.
Bẩm Hoàng Thượng, chiếc đĩa này đã được tẩm độc dược qua, chỉ cầm điểm tâm dính vào thì sẽ bị trúng độc."
Hoàng Đế ngồi trên long ỷ chạm trổ tinh xảo cúi đầu nhì đám người, "Bây giờ thị vệ hạ độc đã trốn khỏi Vương phủ, trẫm sẽ cho hạ lệnh đuổi bắt. Nhưng Vân phi và đứa con của nàng lén lút thông đồng với ngoại bang, lại thêm việc mưu hại Vương gia, chứng cứ đã vô cùng rõ ràng, tội này đáng chết."
"Hoàng Thượng tha tội!" Vân Bùi Cảnh quỳ xuống nắm lấy góc áo Tiêu lão Vương gia, "Vương gia, thần thiếp một lòng một dạ với người. Thần thiếp quả thật lúc bắt đầu có ý đồ khác với Vương gia nhưng sau đó thần thiếp đã loại bỏ ý định này. Nhưng bọn họ uy hiếp ta, nếu ta không chịu giúp bọn họ thì bọn họ sẽ đe dọa đến Ý, thần thiếp dưới tình thế cấp bách mới không cẩn thận hành động bất chính, Vương gia người cứu Ý được không? Hãy cứu thằng bé đi, thằng bé vô tội!"
Tiêu lão Vương gia khẽ thở dài một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-nam-phong-tu/944115/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.